THÁNG SÁU CHIA LY
Thân tặng G!
Đã tới rồi cái mùa không mong đợi
Cỏ cây buồn xong vẫn phải đơm bông
Lá không úa mà làm sao vẫn rụng
Cảnh đem buồn cho lòng cứ nao nao.
Đã hết rồi cái thời- Ôi mơ mộng
Một người ngồi, gói lại- những trang thơ
Cỏ úa khơi nguồn trong cõi nhớ
Những ngày dài ôm hạnh phúc mong manh
Ai cất bước trên đường tình hiu quạnh
Nắng đổ chiều nghiêng bóng lá cành khô
Mưa kéo ướt con đường đầy lá rụng
Cho một người cất những bước vu vơ
Mắt dõi theo một bóng mờ- xa lắm
Lạc vào trong cổ tích của mê say
Ai cứ bước vô tình không hướng đích
Thả xuống chân mỗi bước một vần thơ
Để sau rồi lạc vào nơi cổ tích
Nuôi mộng vàng với bóng dáng một ai
Ai đã biết- mà lòng- sao chả hiểu
Thả vu vơ cho con mắt ai buồn
Ai ngồi lại giữa sân trường vắng lặng
Nhặt lá vàng viết tiếp một bài thơ
Mong lá úa hãy đem hồn hiu quạnh
Nói nhỏ rằng ai đã quá yêu ai
Và một mai xa trường rồi vẫn thế
Lòng một ai mãi hướng hết về ai!
- Hạ Phong Cầm-
Thân tặng G!
Đã tới rồi cái mùa không mong đợi
Cỏ cây buồn xong vẫn phải đơm bông
Lá không úa mà làm sao vẫn rụng
Cảnh đem buồn cho lòng cứ nao nao.
Đã hết rồi cái thời- Ôi mơ mộng
Một người ngồi, gói lại- những trang thơ
Cỏ úa khơi nguồn trong cõi nhớ
Những ngày dài ôm hạnh phúc mong manh
Ai cất bước trên đường tình hiu quạnh
Nắng đổ chiều nghiêng bóng lá cành khô
Mưa kéo ướt con đường đầy lá rụng
Cho một người cất những bước vu vơ
Mắt dõi theo một bóng mờ- xa lắm
Lạc vào trong cổ tích của mê say
Ai cứ bước vô tình không hướng đích
Thả xuống chân mỗi bước một vần thơ
Để sau rồi lạc vào nơi cổ tích
Nuôi mộng vàng với bóng dáng một ai
Ai đã biết- mà lòng- sao chả hiểu
Thả vu vơ cho con mắt ai buồn
Ai ngồi lại giữa sân trường vắng lặng
Nhặt lá vàng viết tiếp một bài thơ
Mong lá úa hãy đem hồn hiu quạnh
Nói nhỏ rằng ai đã quá yêu ai
Và một mai xa trường rồi vẫn thế
Lòng một ai mãi hướng hết về ai!
- Hạ Phong Cầm-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét