Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2012

Tạm Biệt Trảng Bom

Thế là sắp tròn 1 năm ngày P.C rời Nguyễn Công Trứ. Hum nay P.C xin gửi tới bạn bè Nguyễn Công Trứ một trang nhật ký P.C viết lúc dời Biên Hòa!


           Xúc cảm ngày chia xa Trảng Bom

Xin tạm biệt cỏ cây
            Bằng giọt sương của chiều Biên Hòa
            Mây buồn giăng khắp nẻo
            Đời bão gió đã đưa người xa xứ
            Phiêu bạt cùng những sương nắng tha hương
Cám ơn Nguyễn Công Trứ
Bình yên một thủa
            Trẻ trai, hào hoa duyên phận gặp người.
Khoảnh khắc thương yêu vương đầy trong cảm xúc
Bằng hữu xa rồi – chẳng biết gặp nơi đâu.

Miền đất ở một thời giông bão tố
Như cỏ hồng trần lặng lẽ tiễn đưa ta.
Cám ơn những: Biền, Thanh, Sang, Sương, Thủy
Thắm, Vân, Ngân, Quyên, Duyên, Hải, Phương, Hạnh, Đạt ...
            Trảng Bom ...
Cám ơn thế hệ đàn anh:  Thành, Hiếu, Thập, Sáng – Hiếu, Phước, Nghĩa, Minh ...
Cám ơn những chị: Hạnh, Hương, Thảo, Thìn, Thoa, Thông ...
Cám ơn các thầy cô: Bằng, Hữu, Tấn, Hằng, Trang, Linh ...
Cám ơn tất cả những người – đã cùng ta viết vội
Một tấm chân tình mang nghĩa: Cơ quan!

Thời gian trôi cho cỏ cây đơm lá
Cho nắng vàng đem chôm chôm đỏ trái
Cho ta – theo tiếng còi tàu cất bước dời ga!
Giọt Ngọc lòng xin gửi lại
            Biên Hòa một chiều mây giăng khắp.
                                    P.C Viết trên tàu, ngày 31/07/2011

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Vô thường


Giữa bộn bề cuộc sống
Giữa tấp nập ồn ào
Giữa một vùng quê chưa hẳn đã thật quen
Ta đã gặp em……
Với những thương nhớ ban đầu không thể nào tả được
Hoa đã nở trên mảnh đất tưởng chừng chỉ còn là cỏ dại
Chim chóc đã gieo vang giữa tĩnh lặng cuộc đời
Bướm giỡn ong vờn cỏ lá thêm hoa
Ta có thể lại bắt đầu biết hát
Những thanh âm của cuộc sống ban sương
            Thế giới thật lạ….
(Dường như có một điều gì rất lạ ở trong ta)
Cuộc đời phía trước không hẳn chỉ là những khoảng trống vô thường
Đã có những phút xao lòng, những mơ màng thương nhớ
Vội vàng xong rất thật phải không em!